Ánh Sáng Không Phải Photon: UPT Giải Thích Ánh Sáng Là Quá Trình Co–Giãn Không Gian
(ChatTRUTH) Trong hơn một thế kỷ, ánh sáng được mô tả bằng hai mô hình:
sóng điện từ, dao động trong một trường vô hình;
và photon, một “hạt ánh sáng” mang năng lượng hν.
Dù thành công trong dự đoán hiện tượng, cả hai mô hình này đều không trả lời được câu hỏi nền tảng:
rốt cuộc, ánh sáng là dao động của cái gì?
Và “hạt photon” thật sự là gì nếu bản thân nó không có không gian nội tại?
Lý Thuyết Thống Nhất Hậu Hiện Đại (UPT) do Ông Lê Thanh Hảo xây dựng đem đến một cách nhìn hoàn toàn mới:
ánh sáng là sự lan truyền của cấu hình co–giãn chân-không Foundon chủ,
không phải dao động điện – từ, cũng không phải dòng hạt.
1. Không gian trong UPT: không phải khoảng trống, mà là chân-không của Foundon
Theo TOU 13–36, UPT xác định:
Mỗi Foundon có chân-không nội tại.
Không gian mà ta đang sống thực chất là chân-không của Foundon, chứ không phải môi trường trống rỗng.
Mỗi vị trí trong Vũ Trụ thuộc nội tại của một Foundon duy nhất.
Như vậy, sóng ánh sáng không “chạy trong không gian”.
Không gian chính là vật chất dạng chân-không đang co–giãn để tạo ra sóng.
2. Sóng ánh sáng trong UPT: co–giãn chân-không lan truyền
UPT mô tả một Foundon bằng phân bố chuẩn cường độ chân-không I(r).
Khi có biến thiên ΔI tại một vị trí, chân-không bắt đầu:
co lại, rồi
trương nở,
và lan truyền sự biến thiên này theo phân bố chuẩn.
Sự co–giãn nối tiếp đó chính là bản chất của sóng.
Ánh sáng chỉ là một cấu hình đặc biệt của quá trình lan truyền ΔI, đặc trưng bởi:
tần số ν,
biên độ,
và cách tổ chức co–giãn theo chu kỳ.
Không có “dòng hạt ánh sáng” chạy trong vũ trụ.
Chỉ có chân-không Foundon chủ đang tự co–giãn và truyền đi sự điều chỉnh ấy.
3. Photon theo UPT: packet cục bộ của sóng ΔI
Đây là điểm quan trọng nhất và là sự khác biệt then chốt so với vật lý hiện hành.
UPT định nghĩa:
Photon là gói cục bộ của sóng co–giãn chân-không (ΔI), được hình thành như một packet khi hệ bền phát hay hấp thụ năng lượng.
Như vậy:
• Photon không phải hạt
Nó không tồn tại như một vật thể rời rạc chuyển động trong không gian.
• Photon chỉ xuất hiện khi hệ bền chuyển mức
Khi nguyên tử hay hệ bền nhảy mức, hệ làm phát sinh một packet ΔI – tức một gói sóng cục bộ.
Ngược lại, khi hấp thụ năng lượng, hệ thu nhận packet ΔI đó.
• Photon không phải là “một phần của sóng bị cắt ra”
Sóng ánh sáng lan truyền liên tục.
Photon chỉ là một gói ΔI mang năng lượng đúng bằng phần năng lượng mà hệ bền trao đổi.
• Photon là “hiệu dụng có nền tảng”
Nó không mô tả bản chất ánh sáng, mà mô tả cách hệ bền trao đổi năng lượng với sóng ΔI.
Nhờ vậy, UPT giải thích hiện tượng lượng tử mà không cần giả định tồn tại một hạt ánh sáng độc lập.
4. Lưỡng tính sóng–hạt biến mất một cách tự nhiên
Vật lý thế kỷ 20 cho rằng ánh sáng vừa là sóng vừa là hạt.
UPT cho thấy: đây là hệ quả của việc không nhìn thấy bản chất chân-không.
Sóng: là sự co–giãn chân-không lan truyền.
Photon: là packet cục bộ của sóng ΔI khi hệ bền phát/hấp thụ năng lượng.
Không có mâu thuẫn.
Không có “lưỡng tính”.
Chỉ có một bản chất duy nhất — sóng co–giãn chân-không, và photon là một dạng đóng gói cục bộ của chính sóng đó.
5. Tốc độ ánh sáng không hằng số
Theo TOU 43, tốc độ lan truyền của ΔI không phải hằng số tuyệt đối, mà phụ thuộc:
mức chênh lệch I giữa các vùng,
trạng thái co–giãn của chân-không,
và cấu trúc bồi tụ của Foundon chủ tại nơi sóng đi qua.
Giá trị c chỉ là giá trị trong vùng chân-không gần đồng nhất – đúng với mọi quan sát thực nghiệm, nhưng không phải giới hạn tuyệt đối.
6. Ánh sáng – sóng – lực: một cơ chế thống nhất
UPT cho thấy ba hiện tượng tưởng chừng tách biệt:
Lực = xu hướng trương nở chân-không (TOU 44).
Sóng = lan truyền co–giãn chân-không.
Ánh sáng = dạng đặc biệt của sóng ΔI.
Photon = packet ΔI cục bộ sinh ra khi hệ bền trao đổi năng lượng.
Đó là một sự thống nhất tuyệt đối trong cùng một động học I(r).
Kết luận
Trong khung UPT, ánh sáng được hiểu từ nền tảng sâu nhất của thực tại:
không phải trường điện từ,
không phải hạt photon,
mà là một quá trình co–giãn chân-không Foundon chủ lan truyền.
Photon chỉ xuất hiện khi có sự kiện trao đổi năng lượng, dưới dạng một packet cục bộ của sóng ΔI.
Nhờ đó, UPT không chỉ giải quyết các nghịch lý sóng–hạt, mà còn mở ra một khung thống nhất cho toàn bộ vật chất, lực và không gian.

